Nhocpk.wap.sh
Quảng cáo
Vipa2.HayDay.Mobi - Chuyên trang Game và tin tức game. Hãy truy cập để xem thông tin mới các về các game hàng ngày!
Game Online Hot
> CÓ GÌ HOT

* Yêu không hối tiếc-Hân Như

## Admin [On]
#Nhocpk.Wap.Sh



- A, thật vậy ạ?


Trác Vân thốt lên rồi tiến lại, chắp tay vái tòa sen như mẹ nó vẫn hay làm mỗi khi đến đền chùa nào đó thắp hương.


- Ngôi chùa này đã có mấy trăm năm nay rồi, nhưng do quá heo hút nên chỉ có mình bần tăng ở đây… Thung lũng này có tên là Thạch Liên, mấy ngọn núi đá quanh đây tương truyền có một loài Hoàng Thạch Liên sinh sống, người có duyên ắt sẽ gặp được loài hoa này. Ai hái được nó sẽ đạt được ước nguyện của mình.


- Hoàng Thạch Liên ư?- Trác Vân ngẩn ra.- Trông nó thế nào thưa thầy?


- Bần tăng chưa bao giờ có duyên hội ngộ với loại bảo hoa này.- Nhà sư lắc đầu và đi vào phía trong- Vì chỉ có kì duyên mới gặp được mà thôi…


- Dạ… con chào thầy…


Nhìn những dãy núi đã bao quanh thung lũng, Trác Vân tự hỏi liệu loài hoa sen đá đó có thật hay không mà vị sư sống ở đây nhiều năm rồi cũng chưa một lần tương kiến? Liệu cô có duyên với nó hay không, và có duyên với chàng trai đã cứu cô lần trước hay không?


Nghĩ đến đây, cô suýt thốt lên khi một người đang đi vào trong chùa. Chính là người con trai ấy. Vẫn bộ quần áo đó, vẫn chiếc gùi lớn đó, nhưng hôm nay toàn là củi lớn sau lưng, trên tay anh ta còn xách theo một xâu măng nữa.


Người con trai cũng nhìn cô, nhưng không có biểu hiện nào cho thấy anh ta nhận ra cô cả, anh ta đi thẳng đến trước cửa chùa. Vị sư khi nãy bước ra. Anh ta lau mồ hôi bằng vạt tay áo và cất tiếng nói với nhà sư:


- Con mang củi đến cho thầy đây ạ! Mẹ con gửi cả măng cho thầy nữa.


- Rau hôm trước mẹ con gửi cho thầy vẫn còn mà... Thôi con mang nó ra sau bếp cho thầy đi.


Anh chàng dạ một câu rồi bước ra phía sau, trước con mắt lúc này vẫn trợn tròn lên vì ngạc nhiên của Vân. Hai phút sau anh ta trở lại, vị sư già cầm ra hai gói giấy lớn đã được buộc chặt, đưa cho anh ta và nói:


- Thầy đã phơi xong đống thuốc hôm trước con mang đến rồi, mang về mà sắc cho mẹ con uống này.


- Dạ, con cám ơn thầy. Mẹ con dạo này đỡ nhiều rồi. Thưa thầy con về.


- Ừ, con về đi.


Trác Vân vội chạy theo khi anh ta đã đi ra đến cổng.


- Này anh, khoan đã.- Cô gọi.


Anh ta dừng lại, đợi cô chạy đến.


- Có chuyện gì vậy?- Anh ta hỏi.


- Em đang mong gặp anh để cảm ơn anh chuyện hôm trước anh cứu em.


- Cứu người gặp nạn tức là tích công đức cho mình, mẹ tôi đã dạy như thế. Tôi không làm để đợi người ta trả ơn.- Anh ta lắc đầu.


- Nhưng em vẫn muốn.- Cô bướng bỉnh lắc đầu.- Nhà anh ở đâu thế để lúc nào em đến?


- Cách đây hai ngọn núi...- Anh ta chỉ về hướng hôm trước cô đã gặp anh ta.


- Hả, xa dữ vậy. Tên nơi đó là gì?


- Làng Đrăk Bia.


Trác Vân cố gắng ghi nhớ cái tên lạ lẫm đó vào đầu. Thấy anh chàng đó vẫn rảo bước đi tiếp, cô vội chạy theo:


- Thế tên anh là gì?


- Việt...


- Ơ... Việt... Anh Việt... hay anh về nhà em đi, để ba mẹ em cảm ơn anh.


- Tôi đã nói là tôi làm việc đó không cần trả ơn mà. Cô đừng ngại. Muộn rồi, cô nên về nhà đi, ở trong núi một mình đêm nguy hiểm lắm. Có thú dữ đấy.


- Hì, không nghĩ lại gặp anh ở đây thế này, em quên không đem theo cái khăn để trả anh rồi. Anh cầm khăn tay của em vậy nhé!


Cô nói vào đặt chiếc khăn trắng tinh của mình vào lòng bàn tay còn đầy bụi đất của Việt, chiếc khăn tay có thêu hai chữ T.V mà mẹ đã tặng cho cô. Đưa nó cho anh xong, cô cúi đầu chào và chạy biến đi, lẩn khuất sau những bụi hoa vàng ruộm
12. Tiếng yêu
<< 1...3031323334...67 >>
Đến trang:
• Ngày đăng: 2013-08-30
• Chia sẻ: Twitter Facebook Google Zingme
• Bình chọn: Thích |Không thích
* Cùng Chuyên Mục:
Nóng mặt vì cảnh 18+ của hoa hậu Hàn
Nhìn lén Elly Trần lộ hàng trên biển
Hỗ Trợ: 01653433543
© Nhocpk 2013
Design By Nhoc
Bộ đếm thống kêBộ đếm onlineBộ đếm onlineSEO Stats powered by MyPagerank.Net
Wap4v.in
Polly po-cket